Xuyên Thanh: Cửu Phúc Tấn Ngày Ngày Náo Hòa Ly

Chương 37:

Chương Trước Chương Tiếp

“Dận Nga, chuyện trong đó ta hiện tại nói không rõ, để ta suy nghĩ cẩn thận rồi sẽ nói với đệ sau.”

Mặc dù miệng nói sẽ nói sau, nhưng khi hai huynh đệ đi ngang qua phủ Bát Bối Lặc, Dận Đường nghiêm túc khuyên: “Dận Nga, Bát ca bây giờ không còn là Bát ca thuở nhỏ nữa, về sau đệ làm việc gì cũng phải suy nghĩ kỹ trước.”

Dận Nga sửng sốt, không ngờ Cửu ca lại nói thẳng như vậy.

“Đi thôi, về thôi, người đi Sơn Đông ngày mai nên về rồi.”

Dận Đường trở về, thấy phu nhân chưa dùng bữa tối: “Sao không ăn trước? Đợi ta sao?”

Diệp Tinh Tinh đặt cuốn sổ xuống: “Không phải cố ý đợi chàng đâu, chiều nay ăn hai miếng bánh sữa, uống một chén trà sữa ở chỗ Hoàng tổ mẫu, nên không thấy đói.”

“Không đói cũng phải ăn chút gì đó, kẻo đến tối đói bụng lại không tiện gọi đồ ăn.”

Dận Đường tự tay múc một chén chè hạt sen đưa cho phu nhân: “Ta đã bàn với Tứ ca rồi, nếu Tứ ca đi cứu tế sẽ tiến cử ta và Dận Nga, còn việc dọn nhà sau này cứ mặc kệ.”

Diệp Tinh Tinh vốn cũng không định bảo hắn quản: “Chàng đi cứu tế với Tứ ca, sao lại rủ cả Thập a ca?”

“Xuất cung gặp Dận Nga nên rủ theo luôn.”

Diệp Tinh Tinh cố gắng lục lọi ký ức về kết cục của Dận Nga, hình như bị Tứ ca giam cầm mười năm, cuối cùng được cháu trai lớn thả ra?

“Các chàng cứ đi đi, chỗ Thập đệ muội ta sẽ chăm sóc thêm.” Thấy Dận Nga đối với nàng - tẩu tử của hắn ta - còn khá cung kính, có thể giúp thì giúp một tay vậy.

Hai phu thê vừa trò chuyện vừa dùng bữa, việc trong ngoài đều có thể bàn bạc, cuộc sống càng thêm hòa thuận.

Nửa đêm, sứ giả từ trong cung cầm lệnh bài vào kinh, kết quả điều tra nhanh chóng được đặt lên ngự án.

Giờ Sửu, mưa lớn trút xuống Tử Cấm Thành, ánh nến Càn Thanh cung bị lớp lớp màn mưa bên ngoài điện che phủ, tạo cảm giác u ám trầm lắng.

Giờ Mão, mưa tạnh dần, các vương công đại thần trong thành ngủ không yên giấc, lần lượt vội vã đến Đông Hoa môn chờ đợi.

“Các khanh nói xem, ai đi cứu tế là thích hợp?”

Trần Đình Kính bái xuống: “Tâu bệ hạ, việc cứu tế hệ trọng, thần cho rằng phải là hoàng tử đảm nhiệm, lại chọn thêm đại thần phụ tá.”

Trọng thần Nội Các, Trần Đình Kính vừa lên tiếng, những người khác đều tán thành, người tiến cử Đại a ca, kẻ tiến cử Tam a ca, Tứ a ca, tất cả hoàng tử đã có phủ riêng đều được đề cử.

Dận Đề có công vụ nên không có mặt trong triều, hôm nay chỉ có Thái Tử vừa được giải trừ cấm túc và mấy người Tam a ca, Tứ a ca có mặt.

Khang Hi trầm ngâm hồi lâu: “Thái Tử, Bát hoàng tử phụ trách Hộ Bộ, hai người các con ở lại kinh thành điều phối vật tư cứu tế, Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử mỗi người dẫn đại thần chia ba đường đến Sơn Đông cứu tế. Trẫm ban cho các con khâm sai bảo kiếm, nếu quan viên địa phương chống đối không tuân, được phép giết không tha.”

“Nhi thần tuân chỉ!”

Dận Đường sốt ruột, thấy sự việc đã định mà Hoàng A Mã chưa nhắc đến mình, đang định xin phép thì Tứ ca đã bước ra khỏi hàng.

Dận Chân: “Hoàng A Mã, Cửu đệ, Thập đệ hiện giờ đều đã làm việc giỏi, hơn nữa Cửu đệ thông minh, Thập đệ cẩn thận, nhi thần xin tiến cử Cửu đệ và Thập đệ cùng đi Sơn Đông cứu tế, giúp bách tính thoát khỏi tai ương.”

Khang Hi liếc nhìn Bát hoàng tử, Dận Tự vẫn thản nhiên.

“Lão Cửu, lão Thập, hai người các con nói sao?”

Dận Đường và Dận Nga cùng tiến lên: “Nhi thần nguyện vì Hoàng A Mã phân ưu.”

“Đã vậy, lão Cửu theo Dận Chân, lão Thập theo Ngũ hoàng tử, các con huynh đệ đồng lòng, nhất định phải làm tốt việc này.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)