Xuyên Thanh: Cửu Phúc Tấn Ngày Ngày Náo Hòa Ly

Chương 32:

Chương Trước Chương Tiếp

Lương Cửu Công khéo léo thu nhận phần thưởng, rồi báo lại với Nghi phi về việc Hoàng thượng hỏi han việc đọc sách của Cửu hoàng tử gần đây.

Nghi phi liên tục gật đầu trong lòng, đúng rồi đúng rồi, nhi tử của bà ấy quả thật thông minh, từ nhỏ đã biết tính toán, lại thích nghiên cứu những món đồ hiếm lạ kỳ quái. Trừ việc không thích học tứ thư ngũ kinh, những mặt khác đều tốt cả.

Chạng vạng, Dận Đường và Diệp Tinh Tinh về cung, đại cung nữ bên cạnh Nghi phi đã chờ sẵn trong viện, mang đến nhiều vải vóc trang sức, truyền lời: “Cửu hoàng tử gần đây học hành tiến bộ, ngạch nương rất vui mừng, mong rằng sau này sẽ tiếp tục cố gắng.”

Dận Đường không biết nói gì, khen hắn học hành tiến bộ, mong hắn tiếp tục cố gắng, nhưng phần thưởng lại toàn là đồ dùng cho phúc tấn nhà mình, vậy hắn chỉ gánh cái danh suông?

Diệp Tinh Tinh cười vui vẻ: “Cô cô, người về thưa với ngạch nương, sáng sớm mai ta sẽ đến tạ ơn ngạch nương.”

Đại cung nữ cười rồi cáo lui.

Dận Đường hừ nhẹ: “Bữa tối không cần, ta đi thư phòng đọc sách, tối nay ta ngủ ở thư phòng.”

Diệp Tinh Tinh thầm mừng, trời nóng thế này, ai muốn chen chúc với chàng chứ?

“Tuệ Tâm, bữa tối ăn gì?”

“Đã chuẩn bị canh chua cá phù dung, rau xào tỏi, đậu phụ bông tuyết...”

“Khụ khụ, hôm nay ta ra ngoài cũng mệt rồi, sách để mai đọc vậy.” Tuệ Tâm chưa kịp báo xong tên các món ăn, Dận Đường đã vội vàng quay lại.

Diệp Tinh Tinh cười vui vẻ, Dận Đường không nhịn được, kéo phúc tấn nhà mình vào phòng, hai người lại nô đùa với nhau.

Tình Vân nhón chân xem náo nhiệt, bị Tuệ Tâm đuổi đi: “Chủ tử đùa giỡn, ngươi dám nhìn sao?”

Tình Vân cười hì hì kéo Tiểu Mễ chạy đi, tối nay lại có món ngon rồi.

Cuối tháng sáu, Bát bối lặc Dận Tự cùng gia quyến dọn vào ngõ Thiết Sư Tử.

Ngõ này có ba phủ Hoàng tử, một bên là phủ Tứ bối lặc Dận Chân với các đại thần thường xuyên ra vào, bên kia là phủ Cửu hoàng tử vẫn chưa có người ở. Vì thế hai bên đều thưa thớt ngựa xe, chỉ có phủ Bát bối lặc ở giữa là náo nhiệt cả ngày, người đến tặng lễ, dâng thiếp không dứt.

Một ngày nọ khi trời vừa tối, Dận Chân và Dận Tự gặp nhau ở đầu ngõ. Hai huynh đệ vừa chào hỏi, chưa kịp đến trước cửa phủ Bát bối lặc, đã thấy nhiều người xếp hàng bên cổng hông.

“Xin lỗi Tứ ca, đệ vừa mới dọn đến, mọi việc chưa sắp xếp ổn thỏa, chắn mất đường của huynh rồi. Để đệ bảo người dọn đường ngay.”

Lời Dận Tự có ý khoe khoang số hạ nhân của mình, Dận Chân nhíu mày, khuyên nhẹ: “Bát đệ, mấy ngày nay kinh thành mưa to, Hoàng A Mã đang phiền lòng, đệ nên thận trọng một chút.”

“Đa tạ Tứ ca nhắc nhở, đệ hiểu rõ.”

Hạ nhân ở cổng thấy chủ tử về, vội chạy ra đón ngựa: “Nô tài xin thỉnh an Tứ bối lặc, thỉnh an chủ tử gia. Chủ tử gia thứ tội, nô tài đến chậm.”

“Không sao.”

Dận Tự chỉ vào đám người dâng thiếp trước cửa: “Ngõ Thiết Sư Tử đâu phải nhà riêng của chúng ta, sau này đừng để người chen chúc ở cửa nữa, mời họ vào trong rồi nói chuyện.”

“Nô tài ghi nhớ.”

Dận Tự chắp tay: “Tứ ca, đệ xin về trước.”

Dận Chân gật đầu, thúc ngựa rồi đi.

Dận Chân về đến phủ, trước tiên gọi hạ nhân mang trà đến. Uống hai chén trà nóng đến vã mồ hôi, Dận Chân mới thấy thoải mái.

“Chủ tử gia, Ổ tiên sinh đến.”

“Mau mời vào!”

Ổ Tư Đạo vào cửa trước bái kiến chủ tử, Dận Chân xua tay bảo ông ta ngồi.

“Ổ tiên sinh có chuyện gì?”

“Chủ tử gia, lần này nô tài đến là vì việc mưa to ở Trực Lệ, Sơn Tây, Sơn Đông.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️