“Nàng đây là bịt tai trộm chuông, dù ta không đi, nàng đi cũng không khác gì.”
“Ta đâu có gióng trống khua chiêng, ta chỉ lặng lẽ đi thôi.”
Hoài Ngọc tỷ tỷ nói, ngày đó chỉ có thân thích của Trương gia tham dự, họ đã sớm biết nàng và Hoài Ngọc tỷ tỷ thân thiết từ nhỏ, sẽ không nói ra ngoài.
Phúc tấn càng không cho đi, Dận Đường lại càng muốn đi.
“Chàng dù sao cũng là hoàng tử, ngạch nương lại được sủng ái, nếu chàng lại dính líu với gia đình đại học sĩ, ta e rằng những kẻ mê muội công danh sẽ nhắm vào chàng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây