Nhìn kỹ lại đứa cháu gái, quả thật rất giống vợ ông hồi trẻ, nhưng chỉ là ngũ quan, còn thần thái thì hoàn toàn khác.
Trong lúc ông nhìn cô, Thẩm Ngưng Sơ cũng ngẩng đầu nhìn người ngoại của mình, quả nhiên là lão thủ trưởng từng chinh chiến sa trường, cả người toát ra khí chất uy nghiêm, nhưng dù là một vị đại thủ trưởng lợi hại như vậy, trước đứa con gái thất lạc của mình cũng mang theo vài phần lo lắng, bối rối.
Còn khi nhìn cô, ánh mắt ông tràn đầy sự thương xót và yêu thương.
Đây chính là ngoại của cô, thứ tình thân mà trước đây Thẩm Ngưng Sơ hằng mong ước, giờ khắc này dường như đã trọn vẹn.
Vì vậy, cô không khỏi mỉm cười với ông lão, chủ động lên tiếng gọi: "Ngoại, ngoại ơi!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây