“Bà ấy bế tiểu cô cô của tôi đi rồi sao?”
Lưu Quế Hoa ngẩn người, áy náy nhìn Trần Luật nói: “Tôi nhớ là không có bế đi, tôi còn dặn dò bà ấy, con nít không thể bị lạnh, nhưng sau đó tôi vẫn luôn chăm sóc bà nội cậu, có một lúc không để ý, nhưng cái chăn nhỏ của tiểu cô cô là tôi quấn mà, đêm đó bên ngoài mưa to gió lớn, đèn dầu trong nhà thổi tắt mấy lần, sau đó lúc tôi bế thì cái chăn nhỏ không bị ướt.”
Trần Luật tiếp tục hỏi: “Đúng rồi, Triệu Tú Lan này chính là người cho tiểu cô cô bú sữa mẹ sao?”
“Không phải, là em họ bên vợ của bà ấy, em dâu của bà ấy sinh con sớm hơn bà nội cậu một ngày, cũng là con gái.”
Trần Luật nghe vậy liếc mắt ra ngoài, hướng về phía Chu Kính vẫn luôn trốn sau cổng viện gật đầu, đột nhiên lớn tiếng hỏi, “Bà ta tên gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây