Thẩm Ngưng Sơ không vội rời đi, mà nhìn Trần Tú Quyên một cái, luôn cảm thấy ánh mắt cô ta nhìn mình chằm chằm có gì đó rất kỳ lạ.
“Sao vậy?” Cố Khiếu Hành thấy vợ không đi, tưởng là bị dọa.
Thẩm Ngưng Sơ còn chưa kịp nói, ông lão bán kem bên cạnh đã lên tiếng: “Đồng chí yên tâm, người này điên điên khùng khùng ở con đường này đã lâu rồi, chưa từng nghe nói cô ta làm hại ai.”
Câu nói này khiến Thẩm Ngưng Sơ có chút tò mò, vốn dĩ Thẩm Ngưng Sơ không có gì tò mò về Trần Tú Quyên, cô ta có điên hay không cũng không liên quan gì đến Thẩm Ngưng Sơ, chỉ là nghĩ đến ánh mắt kỳ lạ của cô ta lúc nãy, bèn mua một cây kem ở chỗ ông lão rồi bắt chuyện.
“Ông ơi, ông có biết người này không ạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây