Cô vừa định ra ngoài thì Cố Khiếu Hành từ bên ngoài đẩy cửa bước vào, vừa vào cửa nhìn thấy Thẩm Ngưng Sơ, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng ân cần hỏi: "Vợ, em tỉnh rồi à?" Nói xong thì nhìn người đang di chuyển từng bước nhỏ, lập tức tiến lên đỡ lấy.
Người đàn ông tối qua được ăn no nê, sáng sớm tinh thần đã phấn chấn, lúc này đáy mắt càng thêm phần ý cười, lúc ôm người tuy bị vợ yêu tặng cho một cái lườm nguýt, nhưng anh vẫn bật cười thành tiếng: "Có phải vẫn còn đau không? Hay là anh bế em xuống?"
Thẩm Ngưng Sơ vừa nghe lời này thì nhịn không được véo người đàn ông bên cạnh một cái, oán trách nói: "Bây giờ mới biết quan tâm em, tối qua sao anh không nghe lời hả?" Cô đã nói rất mệt, vậy mà người nào đó vẫn tràn đầy tinh lực.
Cố Khiếu Hành nghe vậy liền biết vợ yêu giận rồi, tối qua quá mức kích động thật sự không kiềm chế được, anh thành khẩn nghe lời giáo huấn của vợ, cúi đầu nhận lỗi với thái độ tốt: "Lần sau không dám nữa, lần sau vợ nói dừng là dừng."
Thẩm Ngưng Sơ chắc chắn sẽ không tin lời này, trừng mắt nhìn người đàn ông: "Lời này chính anh có tin không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây