Lý Trúc Quân vừa nhìn thấy Thẩm Ngưng Sơ đã vô cùng yêu thích, cô gái này thật xinh đẹp, đôi mắt hạnh long lanh, làn da trắng nõn, quan trọng là tính cách phóng khoáng, khi cười lên, lúm đồng tiền nơi khóe miệng thật say đắm lòng người.
Chẳng trách thằng cháu trai hơn hai mươi năm nay không gần nữ sắc của bà, vừa gặp đã yêu thích đến vậy, bà nghe con dâu kể lại, lúc đầu là do cháu trai nhận ra cô giống người vợ của ông Trần.
Nhà họ Trần ai cũng nói nếu không có A Hành, không biết đến bao giờ mới tìm lại được con gái ruột, bây giờ hai đứa sắp thành vợ chồng, Lý Trúc Quân nghĩ quả là duyên phận do trời se định.
"Không có đâu, Tiểu Sơ đợi lâu chưa? Có lạnh không?", ai mà chẳng thích nịnh, đừng nói là cháu trai yêu cháu dâu ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngay cả Lý Trúc Quân khi gặp Thẩm Ngưng Sơ cũng mềm lòng, nhất là khi nghe thấy tiếng gọi "Bà nội" ngọt xớt ấy, sao có thể mệt được?
Bà lo lắng đứa nhỏ này bị lạnh, nhìn đôi má đỏ bừng kia, không biết đã đợi ở đây bao lâu rồi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây