Lúc này, Chu Quân đã thu thang mềm lại, thấy Trần Luật đi tới liền cười nói: "Doanh trưởng Trần, đám người này quả nhiên là từ đây xuống núi, cuối thang mềm có một đoạn dốc thoai thoải, có thể trực tiếp xuống bến đò bỏ hoang."
Bởi vậy, bọn họ đóng quân ở tiền sơn nhiều năm như vậy mà chưa từng thấy người lên núi.
Trần Luật đứng sang một bên nhìn xuống chân núi, không thấy đáy, nếu rơi xuống thì tan xương nát thịt, có thể chọn con đường này quả thật là không sợ chết.
Một cơn gió thổi từ dưới vách đá lên, Trần Luật đột nhiên cảm thấy choáng váng, Chu Quân nhanh tay lẹ mắt đỡ người: "Doanh trưởng Trần, anh không sao chứ?"
Trần Luật được Chu Quân dìu lùi lại hai bước, đợi đứng vững mới xua tay: "Không sao, dẫn người vào hang động tìm kiếm một lượt, biết đâu lại có thu hoạch."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây