Chu Vân Thanh thấy cháu gái không nói gì, bèn nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Sơ, thích không?”
“Thích ạ!” Giọng Thẩm Ngưng Sơ đặc biệt trong trẻo, sao có thể không thích cho được?
Trong mắt Chu Vân Thanh, thứ này bất quá chỉ là một đống đồ vật vô tri vô giác, hiện tại nhìn thấy có thể dỗ dành cháu gái vui vẻ, bà cũng cảm thấy đáng giá, đương nhiên cũng may mắn là lúc trước không đưa những thứ này cho Trần Tố.
Đồ của nhà họ Chu đương nhiên phải đưa cho con cháu trong nhà.
Trần Uyển Trân nhìn thấy đồ mẹ chuẩn bị cho con gái, nghĩ đến chút đồ của mình, trong nháy mắt có chút không dám đưa ra, nhưng dù sao cũng là tấm lòng của mình, cho nên thấy con gái đậy nắp hộp gỗ lại, bà cũng đặt một cuốn sổ tiết kiệm vào tay Thẩm Ngưng Sơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây