Nếu đã như vậy thì sinh nhật mười tám tuổi của cháu gái là ngày vô cùng quan trọng, bà ấy đương nhiên hy vọng A Hành có mặt.
“Vậy còn A Hành thì sao?” Chu Vân Thanh hỏi.
Vợ hỏi thẳng thừng như vậy, Trần Quý Uyên đương nhiên cũng nghe ra được, biết vợ có ý gì, tuy ngoài miệng ông nói muốn chọn cho cháu gái một chàng rể tốt nhất trong đại viện, nhưng trước mặt Cố Khiếu Hành thì những người khác hình như đều không bằng.
Nhưng ông và vợ có vừa lòng đến đâu thì cuối cùng vẫn phải hỏi ý kiến của con gái, dù sao cháu gái và con gái nương tựa lẫn nhau mười tám năm, không thể vì bọn họ là ông bà ngoại mà tước đi quyền làm mẹ của con gái.
“Vân Thanh, chúng ta phải hỏi ý kiến của A Trân trước đã.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây