Từ khi có ký ức, Thẩm Ngưng Sơ đã sống trong căn phòng ở cô nhi viện, sau này đi học thì hầu như đều ở trường, mỗi lần đến kỳ nghỉ, các bạn học đều vui vẻ về nhà, chỉ có cô là phải xin ở lại trường, một mình ở trong ký túc xá, bởi vì cô căn bản không có nhà.
Ký túc xá cô đã ở chán rồi, bây giờ có thể về nhà, đương nhiên cô không muốn ở ký túc xá nữa.
“Vâng ạ, kỳ thực cháu cũng có thể tự đi học, cháu thấy ở đầu đường có xe buýt công cộng.” Thẩm Ngưng Sơ nói.
Trần Luật vừa nghe thấy thế liền không đồng ý: “Trong nhà nhiều người như vậy, sao có thể để em gái tự đi xe buýt công cộng được, bình thường anh ba đưa em đi, anh ba đèo em đi.”
Cấp bậc của anh ấy còn chưa đủ để có lính gác, nhưng xe đạp thì vẫn có thể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây