Trương Linh Dược quay đầu đi, cha mẹ và huynh trưởng đối xử với nàng rất tốt, coi nàng như người thân ruột thịt, nàng đều có thể cảm nhận được, nhưng nghĩ đến tiểu thư chân chính có khả năng đang ở nơi nào đó chịu khổ, thậm chí…… thì trong lòng nàng cảm thấy rất khó chịu.
Thù Du thấy Trương Linh Dược như vậy thì đau lòng cực kỳ, nữ nhi thân sinh với dưỡng nữ thì sao chứ, mấy năm nay cô nương nhà nàng thế nào nàng đều biết rõ, hiếu thảo với cha mẹ, săn sóc với huynh trưởng, còn người nữ nhi ruột kia thì đã nhiều năm như vậy cũng chưa quay lại, sau này cũng không nhất định sẽ trở về, tội gì phải làm khó bản thân mình chứ.
Chỉ là những lời này, Thù Du không dám nói ra.
Trương Linh Dược nuốt nước mắt vào trong lòng, sau đó đi thư phòng đánh đàn vẽ tranh,đến chạng vạng, thì đại công tử Trương Hiên của phủ Anh quốc công từ thư viện trở về, trước tiên đi tới viện của Trương Linh Dược.
“Ta có đem điểm tâm và mứt về cho muội.” Trương Hiên một tay xách hai túi, “Đều là những thứ muội thích ăn nhất,có bánh hoa quế, bánh đậu xanh, còn có mơ và đào sấy khô nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây