Cố Tiêu trở mình, cô trước giờ chưa từng đau như vậy, trước kia ăn kem cũng không đau, nhưng bây giờ thì đau đến chết đi sống lại, cuối cùng cũng đỡ hơn, chỉ là bụng dưới vẫn còn đau âm ỉ.
Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, “…… Thẩm Hi Hòa?”
Thẩm Hi Hòa sững sờ, “Là ta.”
Thẩm Hi Hòa nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, trầm mặc một hồi mới nói: “Trời đã tối rồi, bên ngoài trời đang mưa, ta có nấu cháo, muội ăn một chút đi.”
Một chén cháo trắng rất bình thường, nóng hôi hổi,tỏa ra mùi thơm của gạo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây