Vừa gặp mà như đã quen thì không thấy, bị dọa cho cả kinh chắc chắn là có rồi.
Cố Tiêu lắc đầu, “Gặp mặt thì không cần đâu, Trương chưởng quầy nói vị Thẩm công tử kia đang ở thư viện đọc sách, tất nhiên là nhân trung long phượng, chữ ta biết không nhiều lắm, chắc chắn là không có chuyện để nói rồi.”
Trương chưởng quầy nghĩ sao có thể không có chuyện gì để nói chứ, Cố Tiêu huệ chất lan tâm, thứ mà cô biết làm thì trên đời có mấy người biết chứ, hà tất phải coi nhẹ bản thân mình.
Chỉ là Cố Tiêu đã nói như vậy rồi, cũng không nên miễn cưỡng làm gì.
Nhưng mà sau này hắn phải đi đến Thịnh Kinh, bên này sẽ không quản lý mãi được, Cố Tiêu là tiểu đông gia, sớm muộn gì cũng sẽ gặp mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây