Không cần thì không cần, Thẩm Hi Hòa thay quần áo xong, rồi đi ra ngoài đồng, “Bánh phù dung và sơn tra để trên bàn muội nhớ lấy ra ăn.”
Ban đầu túi tiền có mười bảy văn, cộng thêm 25 văn nữa, tổng cộng là 42 văn, Cố Tiêu đem túi tiền bỏ xuống dưới tràng kỷ, ngủ một giấc thì dậy khắc chữ.
Bận rộn cho đến buổi tối, ăn cơm tối xong, Thẩm Hi Hòa vào phòng đọc sách, Cố Tiêu thì ở phòng bếp cân nhắc xem bữa khuya nên ăn gì.
Thẩm Hi Hòa chỉ biết nấu cháo, Cố Tiêu còn có thể nấu cháo gà xé sợi,còn có thể để lên trên một quả trứng gà chiên.
Thẩm Hi Hòa đọc sách đến nhập tâm, sau mới biết được Cố Tiêu đã nấu cơm xong rồi, hắn nói: “Lần sau thì kêu ta nấu cùng, ta biết nấu thì muội không cần nấu nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây