Thực ra, chủ yếu là để làm hài lòng họ thôi, chứ Đường Kiều và Thẩm Tất Đăng thì không quan trọng, ở đâu cũng được.
Chọn xong địa điểm thì họ bắt đầu động thổ. Đường Kiều thích những ngôi nhà có sân vườn, Thẩm Tất Đăng thì muốn có hồ nước nóng, Tư Không Tẫn cho rằng trồng thêm cây cối hoa lá sẽ tốt hơn, còn Tống Hiểu lại cảm thấy có rừng trúc bao quanh sẽ thấy thanh nhã hơn...
Với sự góp ý của họ, ngọn núi vốn dĩ trống trải giờ ngày càng đầy ắp lên, cây cối cũng mỗi lúc một nhiều. Đến ngày Đường Kiều và Thẩm Tất Đăng chuyển đến thì cả ngọn núi đã hoàn toàn thay đổi.
“Thế nào, rừng trúc này đẹp chứ?” Tống Hiểu đứng trong sân, nhìn về rừng trúc phía sau với vẻ mặt đắc ý: “Tất cả đều do ta tự tay trồng, vị trí mỗi cây đều có dụng ý…”
Tư Không Tẫn uống một ngụm rượu, lười biếng nhận xét: “Không đẹp bằng hoa tú cầu ta trồng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây