Đường Kiều không nhịn được đưa tay chạm nhẹ vào.
Phần lớn thời gian hắn đều sắc bén và khó đoán, nhưng lúc này lại giống như một chú mèo đang ngủ, yên tĩnh và ngoan ngoãn, mềm mại đến mức gần như là ảo giác.
Dù trông hắn thế này cũng rất đáng yêu... nhưng tỉnh lại nhanh thì vẫn tốt hơn.
Đường Kiều chăm chú nhìn Thẩm Tất Đăng, đầu ngón tay vuốt ve trên gương mặt hắn.
Không biết đã qua bao lâu thì Tư Không Tẫn gõ nhẹ cửa phòng: “Tỉnh chưa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây