Thấy dáng vẻ trầm ngâm của Đường Kiều, Tư Không Tẫn thầm thở dài liền ra hiệu cho Ân Vân và hai người kia rời đi.
Ân Vân và Thượng Quan Bình nghe lời, còn Ân Hiểu thì lì lợm không chịu rời, cuối cùng cũng bị Ân Vân và Thượng Quan Bình lôi đi.
Không còn ba ‘đại khóc nhè’ kia, căn phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
Tư Không Tẫn: “Suy nghĩ kỹ chưa?”
Đường Kiều lắc đầu: “Không nhớ ra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây