Đường Kiều: “...”
Nàng vung nắm đấm về phía hắn, Thẩm Tất Đăng linh hoạt né tránh và đồng thời cười vui vẻ.
Đường Kiều lười biếng không thèm để ý tới hắn nữa, trực tiếp nhấc Tầm Hồn Linh lên, theo hướng mà ánh sáng chỉ dẫn để tìm kiếm.
Lúc này trời đã tối, bãi tha ma chìm trong bóng đêm đen kịt. Ngoài những bộ hài cốt rải rác khắp nơi, chỉ có chiếc Tầm Hồn Linh là nguồn sáng duy nhất.
Không biết đã qua bao lâu, chiếc Tầm Hồn Linh đột nhiên phát ra ánh sáng mạnh mẽ, lưỡi chuông tự động rung lên, không cần gió cũng phát ra tiếng chuông trong trẻo và dày đặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây