“Không sao, mọi người đều không sao.” Ân mẫu lắc đầu nói: “Nhờ có đứa trẻ tên là Đường Kiều đó, chính là tiểu cô nương đó đã cứu chúng ta ra…”
Nghe vậy, Ân Vân vội hỏi: “Vậy nàng ấy đâu rồi?”
Ân mẫu thần sắc nghiêm trọng, trong mắt đầy lo lắng: “Chắc tiểu cô nương đó vẫn còn ở đấy. Lúc chúng ta rời đi, Ô Tiễn đã đuổi tới, tình cảnh bây giờ của tiểu cô nương đó rất nguy hiểm. A Vân, con có thể nhờ các tiên trưởng của Thiên Xu đến cứu nàng ngay được không, nếu không ta sợ…”
“Đừng sợ.” Dạ Chiếu phong chủ đi tới, tuy nàng không giỏi ăn nói nhưng vẫn cố gắng đưa ra lời hứa: “Mọi người hãy đi nghỉ ngơi trước đi, đừng quá lo lắng… Chúng ta sẽ đi cứu nàng ây ngay bây giờ.”
Dù Ân mẫu không nhận ra tu vi và đẳng cấp của Dạ Chiếu phong chủ nhưng lại có thể thấy được sự chân thành và dịu dàng trong mắt nàng ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây