“Là cái này…”
Thôi Lê còn chưa kịp hỏi xong, Kinh Tiểu Ngọc đột nhiên xoay cổ tay, cực kỳ linh hoạt thoát ra khỏi tay hắn. Tiếp đó nàng ta nhanh chóng rút ra một lá bùa và dán vào ngực, ánh sáng trắng lập tức lóe lên.
“Tạm biệt nhé, Thôi Lê.” Nàng ta đứng trong luồng sáng trắng chói lòa, trên mặt vẫn còn vệt nước mắt, nhưng nụ cười đã trở lại vẻ tinh nghịch như thường ngày: “Chiếc khăn tay đó tặng ngươi luôn.”
Thôi Lê lập tức đưa tay ra bắt lấy, nhưng vẫn chậm một bước.
Kinh Tiểu Ngọc lại một lần nữa trốn thoát ngay trước mắt hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây