“Ta ở đây.” Ân mẫu từ trong đám người chen ra, hiển nhiên bà ấy vừa mới làm việc xong, trên trán vẫn còn mồ hôi chưa khô: “Con à, con vào đây một mình sao?”
Thấy bà ấy vẫn đứng đây an toàn thì Đường Kiều mới yên tâm hơn một chút.
“Chỉ có mình ta thôi, Ô Tiễn và bọn họ đều đã ra ngoài.” Nàng nhanh chóng nói, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, bất giác khiến người khác an tâm: “Thời gian cấp bách, xin mọi người hãy theo ta rời đi ngay bây giờ, không cần mang theo bất cứ thứ gì, càng nhanh càng tốt.”
“Được, đều nghe theo tiểu tiên trưởng!”
Mọi người đồng thanh hưởng ứng, vội vã ném bỏ công cụ và sợi dây đỏ trong tay, có vài người còn mạnh tay ném mạnh xuống đất, rõ ràng mang theo chút ý tứ xả giận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây