Theo sau hắn ta là những tu sĩ khác, người thì bị thương, kẻ thì tàn phế, nhưng số lượng không giảm nhiều. Có người tinh mắt, phát hiện Đường Hành Châu đang nằm trên bãi cỏ, lập tức hét lên: “Là Đường gia chủ!”
Tạ Vân Nhạc nhanh chóng chạy tới.
Trong đám cỏ hỗn loạn, Đường Hành Châu mặt mũi xám ngoét, thân nhiệt lạnh toát và ngực áo bị máu nhuộm thành màu đỏ sẫm, ông ta đã không còn thở nữa.
“Đường huynh… Đường huynh…” Tạ Vân Nhạc quỳ gục xuống đất, giọng nói hắn ta hơi run rẩy: “Là ta đã hại ngươi…”
“Đường huynh à!!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây