“Ta chỉ đang giúp ngươi thôi mà.” Quan Nguyệt Nhân lắc đầu: “Ngươi không thấy ông ta định lén tấn công ngươi sao?”
Đường Kiều nói: “Vốn dĩ ta có thể tránh được.”
“Vậy thì ta đã xen vào chuyện không đâu rồi.” Quan Nguyệt Nhân chậm rãi tra kiếm vào vỏ: “Nhưng mà, người này đã chết rồi, ngươi không nên vui mừng sao?”
“Vui mừng?” Đường Kiều nghiêng đầu hỏi: “Ngươi lấy gì mà nghĩ ta sẽ vui mừng?”
Quan Nguyệt Nhân không trả lời mà chỉ cười nhẹ: “Vậy thì ngươi thật sự rất buồn sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây