Tuy nhiên... có một điểm linh lực dao động đặc biệt rõ ràng.
Cảm giác này quen thuộc đến lạ lùng...
Trong mắt Đường Kiều lóe lên một tia hy vọng khó có thể nhận ra: “Ta đi kiểm tra phía trước.”
Trương Túc: “Đừng rời xa ta quá.”
“Biết rồi.” Đường Kiều đáp, rồi theo linh lực đó mà tiến sâu vào rừng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây