Theo lẽ thường thì nàng đáng lẽ phải rất vui vẻ, nhưng kỳ lạ thay, trong lòng nàng lại dâng lên một cảm giác hoàn toàn trái ngược.
Cứ như thể có điều gì đó vẫn chưa được thỏa mãn.
Nỗi bất an len lỏi trong lòng nàng, dường như chống đối lại sự kết thúc hoàn toàn, lại dường như khao khát nhiều hơn nữa sự quấn lấy này.
Nàng lặng lẽ nhìn Thẩm Tất Đăng, một lát sau thì nhẹ nhàng mở miệng: “Gì cũng được, ngươi cứ nói gì đó đi.”
“Được thôi. Vậy ta hỏi nàng một câu hỏi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây