“Thật ra ta đã muốn nói lâu rồi.” Thẩm Tất Đăng nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy nàng, ngón tay men theo ánh sáng u ám di chuyển xuống dưới: “Vị trí nàng đặt thanh đao…”
Đường Kiều cười khẩy: “Ngươi có ý kiến sao?”
“Không.” Thẩm Tất Đăng khẽ cúi đầu, hơi thở ấm áp phả nhẹ lên làn da mịn màng nơi gáy nàng: “Ta rất thích.”
Đường Kiều khẽ cứng người, cảm giác tê dại từ sau gáy lan dần xuống đến cuối xương sống, như thể một dòng điện chạy xuyên qua khắp cơ thể nàng.
Giống như bị lông vũ nhẹ nhàng quét qua, nhưng lông vũ không bao giờ có thể mang lại cảm giác mãnh liệt và xâm lược như thế này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây