“Không thể nào.” Đường Kiều không chút do dự ngắt lời nàng.
Đường Thanh Hoan bị nghẹn lại: “Ngươi làm sao biết không thể?”
“Bởi vì trong mắt Đường Hành Châu, mẫu thân ta mãi mãi không xứng đáng được chôn cùng người Đường gia các ngươi.” Giọng Đường Kiều bình thản, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo như ngâm trong sương: “Ngươi còn muốn biết gì nữa? Hỏi hết một lần đi, lần sau ta sẽ không có kiên nhẫn như vậy nữa đâu.”
Đường Thanh Hoan đối diện với ánh mắt nàng thì theo phản xạ lùi lại nửa bước.
“Ta... ta chỉ là... ta không biết mẫu thân ngươi đã qua đời, ta chỉ muốn giúp ngươi.” Giọng nàng ta yếu dần mà mắt cũng dần đỏ lên: “Nếu ngươi vẫn chưa tìm thấy, ta có thể giúp ngươi cùng tìm...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây