Trong mắt bọn họ, thân hình tiểu hồ ly rất lớn nên nước mắt nó cũng lớn không kém.
Những giọt nước mắt tròn xoe rơi xuống đất, tạo ra những vũng nước nhỏ, mà Ân Hiểu không may bị dính một giọt nước mắt vào người.
“Đau quá!” Ân Hiểu lập tức ôm đầu, chạy tứ phía né tránh.
“Đây chính là kẻ chủ mưu?” Thẩm Tất Đăng hơi nghiêng đầu, vẻ mặt hờ hững nói: “Có vẻ không thông minh lắm, chi bằng một kiếm đâm chết nó đi...”
Tiểu hồ ly nghe thấy câu này, lập tức sợ hãi khóc rống lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây