Đường Kiều nhớ lại lần trước ở thôn An Lạc, Kinh Tiểu Ngọc cũng đã gọi một tiếng ‘chủ nhân’ rồi được cứu đi. Xem ra, người đã cứu nàng ta chính là vị Quan Nguyệt Nhân này.
Không trách Kinh Tiểu Ngọc lại có thể tự tin như vậy.
Đường Kiều suy nghĩ rất nhanh, ánh mắt quét về phía trước thì phát hiện Kinh Tiểu Ngọc đã chạy gần như mất dạng.
Sao mà chạy nhanh như vậy!
Đường Kiều lập tức chọc vào Thẩm Tất Đăng, Thẩm Tất Đăng theo hướng nàng nhìn thì cũng thấy bóng dáng màu tím đang nhanh chóng rời xa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây