Thế nhưng, với tính cách như vậy, làm một vị vương gia nhàn nhã thì được, nhưng làm gia chủ thì lại không thích hợp lắm. Sau khi tiếp nhận vị trí gia chủ Thẩm gia, ông ta vẫn như xưa, không mấy quan tâm chuyện trong ngoài, thường ngày chỉ đọc sách ngắm tranh hoặc đi chơi đây đó, tính tình nhạt nhẽo, vô dục vô cầu, hoàn toàn chẳng có chút nào giống như một gia chủ.
Dưới sự quản lý lỏng lẻo của ông ta, Thẩm gia dần dần suy thoái, uy danh cũng không còn như xưa. May thay, chi nhánh của Thẩm gia vẫn nhiều, lại thêm câu ‘lạc đà gầy còn hơn ngựa béo’, nhờ đó mà Thẩm gia vẫn giữ được một vị trí trong tu tiên giới.
Dẫu vậy, bọn gia nhân lại rất thích vị gia chủ này. Từ góc độ của họ, Thẩm Liên hiền lành dễ gần, lại thường xuyên không có nhà, so với gia nhân các thế gia khác, cuộc sống của họ rõ ràng thoải mái hơn nhiều.
Thẩm Liên cũng có đời tư rất trong sạch. Nghe nói bao năm nay, ông ta chưa từng dẫn ai khác giới về nhà, dù đôi khi có dẫn bằng hữu nữa đến chơi nhưng cũng tuyệt đối không bao giờ lưu lại qua đêm.
“Tiểu thư là khách nữ duy nhất từng ở lại Thẩm gia chúng tôi.” Gia nhân nhìn Đường Kiều với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây