“Còn Tán Phong Nguyệt sao?” Tư Không Tẫn nghe thế thì tinh thần lập tức phấn chấn: “Có phải là tiểu tử họ Thẩm cho con không? Mau, mau đưa ra đây, dù sao con cũng không uống mà...”
Đường Kiều khoanh tay trước ngực: “Người chẳng phải nói không nên kết thâm giao với họ sao? Vậy người còn uống rượu họ cho làm gì?”
“Chuyện nào ra chuyện đó, uống rượu không tính là kết thâm giao.” Tư Không Tẫn cãi lại một cách thản nhiên: “Hơn nữa rượu này cũng không phải họ nấu, ta uống một chút thì có sao đâu?”
Quả nhiên, hễ liên quan đến rượu là người này liền chẳng còn nguyên tắc gì.
Đường Kiều thầm cười khẩy, bỗng nhiên nhớ ra một việc. Đôi mắt nàng lóe lên một tia ranh mãnh, ánh nhìn trở nên gian xảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây