“Sao còn chưa ra tay?” Đường Kiều ôn tồn nói: “Cần ta chỉ cho ngươi không?”
“Cũng không phải không được.” Thẩm Tất Đăng chớp đôi mắt đẹp, giọng điệu nhẹ nhàng: “Nhưng ta thích tự mình mò mẫm hơn.”
Nói rồi, hắn nắm lấy ngón tay cong lại của Đường Kiều rồi từ từ bẻ ra ngoài.
Nội tâm Đường Kiều rất bình tĩnh.
Nàng đã chuẩn bị sẵn cho việc bị bẻ gãy ngón tay, cho dù Thẩm Tất Đăng có bẻ gãy cả mười ngón tay của nàng cũng không sao, đợi nàng phá vỡ định thân trận, tự nhiên sẽ đòi lại gấp mười, gấp trăm lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây