Không cần nhìn nàng cũng biết người đến là ai.
Quả nhiên, Thẩm Tất Đăng đã đi tới.
Người này ở dưới ánh nắng mặt trời thật sự quá chói mắt. Dù là thân hình cao ráo, khuôn mặt đẹp đẽ hay dáng vẻ thoải mái, thẳng tắp đều khiến hắn trở nên ưu tú đến mức không thể chê vào đâu được. Thường Vũ nheo mắt nhìn hắn, trên mặt bất giác thoáng qua một tia tự ti và ghen tị.
Thẩm Tất Đăng đứng bên cạnh Đường Kiều, như thể không nhìn thấy Thường Vũ, vô cùng tự nhiên nắm lấy tay nàng mà trách móc: “Ngươi đi đâu vậy? Ta tìm ngươi mãi.”
Đường Kiều nổi hết cả da gà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây