“Chưa đâu.” Trưởng thôn lắc đầu, cười khổ bất đắc dĩ: “Trong thôn có không ít cô nương nhưng chẳng có ai lọt vào mắt nó, ta cũng lo lắm.”
Thôi Lê: “Thế còn Kinh Tiểu Ngọc thì sao?”
“Nàng ta á?” Trưởng thôn nghe vậy, đôi mắt lập tức mở to: “Ánh mắt tiểu nha đầu đó cũng cao lắm, con út nhà ta chỉ là một đứa trẻ bình thường như vậy, nàng ta sẽ không để mắt tới đâu!”
Vừa dứt lời, mọi người không khỏi nhớ lại cảnh Kinh Tiểu Ngọc lựa lựa chọn chọn bọn họ.
Đúng là ánh mắt cao, chỉ liếc mắt đã chọn trúng Thẩm Tất Đăng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây