Thẩm Tất Đăng nhìn nàng chăm chú, cười khẽ một tiếng rồi cũng nằm xuống.
Trong phòng một hoàn toàn yên tĩnh, ánh trăng mỏng manh từ ngoài cửa sổ rọi vào, rơi trên hàng mi, vành tai và mái tóc của Đường Kiều.
Đường Kiều nhắm mắt lại, cảm nhận được một ánh mắt mãnh liệt đang dừng lại trên người mình.
Nàng khẽ nói: “Ngươi không ngủ được à?”
Bên gối vang lên tiếng thì thầm nhẹ nhàng: “Ngươi cũng vậy sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây