Nghĩ vậy, Ân Vân cố lấy can đảm mở lời: “Làm ơn mà, cho chúng ta đi cùng ngươi đi!”
Đường Kiều theo thói quen từ chối: “Không được.”
“Nhưng mà ta và Hiểu Hiểu thực sự muốn đi... Chúng ta muốn giúp đỡ ngươi!” Lần này Ân Vân rất kiên quyết. Hắn nắm chặt tay, khuôn mặt trắng trẻo thanh tú đỏ bừng cả lên: “Ngươi bảo chúng ta làm gì cũng được. Ngươi yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không gây cản trở... “
Đường Kiều có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Đây là lần đầu tiên Ân Vân bày tỏ suy nghĩ của mình một cách mạnh mẽ như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây