Đường Kiều hơi nghiêng người che tầm mắt của hắn.
“Ngươi nhìn gì vậy?”
Thẩm Tất Đăng hoàn hồn, cong cong mắt: “Không có gì.”
Đường Kiều giả vờ vô tình giơ tay vén tóc. Mái tóc đen nhánh mềm mại như thác nước chảy xuống, che đi phần gáy trắng nõn mịn màng.
“Giờ Ngọ ngày mai đấy, người đừng quên.” Nàng nhỏ giọng nhắc nhở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây