“Chúng ta nghi ngờ trong thôn đó có ma vật nên định đi điều tra lại.” Thôi Lê nói.
Đường Kiều nghi ngờ chỉ Thẩm Tất Đăng: “Vậy sao ngươi lại tìm hắn?”
Thẩm Tất Đăng không phải Dạ Hành Sứ, cũng chưa từng đến thôn đó, nghĩ thế nào cũng không liên quan gì đến hắn.
“Thiếu người a. Ta quen biết không nhiều, hơn nữa đây không phải là lần luyện tập bình thường, ta cần tìm một người bạn đồng hành có năng lực mạnh.” Giọng điệu Thôi Lê rất nhạt.
Đường Kiều luôn cảm thấy lý do không chỉ có vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây