Đường Kiều gật đầu: “Dù sao thì cũng do chính Phù Tích tự mình bảo quản mà.”
Tư Không Tẫn nhìn nàng một cách kỳ quái, như thể nghe được một câu chuyện ma vô lý nào đó: “Tự mình?”
“Vong hồn của Phù Tích.” Đường Kiều bổ sung.
Tư Không Tẫn: “...”
Hắn nhìn thanh Cửu Ngự trong tay, rồi lại nhìn cái gáy sáng lấp lánh của Đường Kiều, như hiểu ra điều gì đó: “Là hắn bảo con dùng thân mình làm vỏ kiếm sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây