“A Kiều, đừng sợ, đừng sợ...”
Cơ thể bà vẫn khẽ run rẩy, dù vậy, bà vẫn cố gắng kiềm chế nỗi sợ mà mỉm cười an ủi Đường Kiều trong lòng.
Đường Kiều cảm nhận được hơi ấm của bà thì có chút hoang mang.
Quá thật rồi.
Nàng ngẩng đầu, nhìn Phương Anh trước mặt mà nói: “Mẫu thân, sao người lại ở đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây