Trời đất Ô Nhĩ rộng lớn, một mình hắn càng tự tại hơn.
Nhưng Dung Xu lại bảo hắn tới ăn. Là có ý đó, chắc hắn nghĩ không sai.
Bảo hắn qua đây ăn cơm là lo lắng hắn ăn ở nơi khác không ngon, là thích hắn. Trong lòng nàng đâu ra nhiều phiền phức như thế.
Gia Luật Gia Ương ho một tiếng: “Còn chưa biết được, nếu có nhiều việc sẽ không đến, không cần chờ bổn vương.”
Gia Luật Gia Ương vẫy tay với Ni Mã: “Đi thôi.” Dung Xu: “Chờ một lát đã.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây