Khi đó, Dung Dự ở Đông cung, hai người cách nhau rất xa, nhưng thỉnh thoảng y sẽ đến đây, leo lên tường cung, theo cây ngọc lan bò xuống.
Ngày xuân, mùi hương của hoa ngọc lan tràn ngập, ngày hè lá xanh tỏa bóng râm, cảnh sắc thu đìu hiu. Đứng ở trên cây vẫy tay về phía cửa sổ, người trong phòng sẽ cười với y.
“A Dự đến rồi, sao lại trèo tường, nếu như mẫu hậu biết nhất định sẽ mắng đệ.” Trên đầu thiếu nữ áo đỏ cài trâm cài tóc, chuỗi ngọc tua rua lắc lư, ngọc bội rung rinh.
“Mau lau mồ hôi, nhìn xem cả người đệ này, trên đầu còn dính lá cây, nào còn dáng vẻ của Thái tử nữa.”
Hoàng tỷ đang ở trước mắt cười kéo tay y: “A Dự, ta làm điểm tâm đệ thích ăn, đệ nếm thử xem có ngon không...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây