Ô Âm Châu mỉm cười: [Muốn đi phía Nam dạo trước, tẩu tử, giúp đỡ chuẩn bị một ít thuốc đi, thuốc bị thương và phòng phong hàn đều lấy một ít, sợ trên đường xảy ra chuyện gì thì không kịp mua, chúng ta nhất thời sẽ không trở về được, sẽ thường xuyên viết thư.]
Vẫn là luyến tiếc nhưng nàng ấy thích tự do, từ nhỏ đã lớn lên ở thảo nguyên nên không quen cuộc sống như vậy, đời này của nàng ấy không nên ở một nơi.
Một nhà ba người đi đến Giang Nam, phong cảnh nơi đó đẹp, tháng ba chim oanh bay sớm, trên phiến đá xanh có dấu vết mưa, sương mù mịt mù, con gái nhỏ ôm trong lòng muốn đưa tay ra chạm vào mưa, quả nhiên khác hẳn khí hậu Tây Bắc.
Rất ẩm rất ấm áp.
Bên đường còn có hoa dại sắp nở, có hạt mưa đọng trên nụ, hai bên đường có người bán đồ ăn sáng, Ô Âm Châu ăn một bát đậu hoa ngọt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây