Rót nước cho phu nhân Bình Dương hầu xong, Triệu Nhan Hề an ủi chú chó đại hoàng đang nức nở sủa: “Con không thành hôn, chải đầu như vậy là vì để bớt chuyện.”
Dùng mắt thường cũng có thể thấy phu nhân Bình Dương hầu vừa thở phào nhẹ nhõm: “Hề nhi, khó khăn lắm nương mới tìm được con, nghe người ta nói con đang ở đây, mới đầu ta còn không tin, sao người ta có thể sống ở đây được, nhỏ như vậy… Ngay cả một người hầu cũng không có, Hề nhi, con mau về với nương đi.”
Triệu Nhan Hề nói: “Nương nói người ta không thể sống ở đây, nhưng rất nhiều người đều đang sống ngay tại đây, chẳng cần ai hầu hạ, cuộc sống mỗi ngày đều rất tốt. Con sẽ không trở về, cũng không muốn trở về, mọi người cứ coi như là không có đứa con gái như ta đi, là con gái bất hiếu.”
Phu nhân Bình Dương hầu nhăn mày, trong lòng Triệu Nhan Hề đã quyết, bà ta có muốn khuyên cũng không khuyên được. Hơn nữa, mới đầu còn xảy ra nhiều chuyện như vậy, người làm mẹ như bà ta đã chẳng còn nói được nữa.
Phu nhân Bình Dương hầu để lại cho Triệu Nhan Hề một ngàn lượng ngân phiếu và một trăm lượng bạc: “Giữ đi, có cho nhiều nữa thì con cũng không cần, nếu không dùng thì cứ để đó tới khi cấp bách là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây