Sợ chết là trời sinh, đao kiếm không có mắt, ai cũng không biết người chết tiếp theo là ai, không phải cùng dân tộc, lòng cũng sẽ khác, nếu như Ô Nhĩ đánh vào đây thì những bách tính Đại Sở như bọn họ nào còn có cuộc sống dễ dàng.
Người có thể trốn ra ngoài sớm đã trốn đi rồi, người còn lại trong thành đều là người già yếu, phụ nữ và trẻ con, chịu khổ cùng người nhà.
Mỗi ngày đều thủ từ mặt trời mọc đến mặt trời lặn, trong lòng lo sợ không yên.
Một âm thanh nói với bọn họ rằng bọn họ là vật tế, ở lại để tế thành cho binh sĩ Ô Nhĩ, còn một âm thanh khác nói với bọn họ rằng Ô Nhĩ sẽ không làm hại bọn họ, chí ít là Trưởng công chúa sẽ không.
Trưởng công chúa gả đến Ô Nhĩ rồi, sao có thể làm hại những lão bách tính bọn họ chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây