Vốn dĩ lương thảo quân doanh chỉ đủ mười ngày, nếu như không bằng hy vọng thì chỉ có thể dựa vào những lương thực này sống qua các ngày tiếp.
Từ Cảnh Hành nhìn Ninh Chử: “Chử tướng quân đi đường cẩn thận.”
Lương thực và rơm cỏ được đưa đến sau quân doanh, trù tử phải nhanh đi sàng cát ra, cát trong sa mạc rất vàng, còn nhỏ nữa, bốn mươi xe lương thực còn dư lại sàng ra được một bao cát, sàng cát trong gạo ra đựng lại đàng hoàng, khi nấu cơm vo gạo thêm mấy lần là được.
Nhưng bột sau khi sàng thì màu vẫn vàng, bột mì trộn đất không vàng sao được.
Trù tử quân doanh,giận mà không dám nói gì, lương thực đàng hoàng biến thành như thế, một là nấu cơm tốn công, cái bột trộn đất kia ăn không ngon nữa, hơn nữa, còn cháy và khét, đều là lương thực dân chúng trồng vất vả lắm đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây