Gia Luật Tranh còn nhỏ, nó chưa hiểu gì cả, chỉ biết cha nương là được, Dung Xu nhìn còn cởi mở hơn nó, Gia Luật Gia Ương đoán chừng ở Đại Sở chắc xảy ra nhiều chuyện không vui.
Còn thời kỳ Dung Xu ngủ không tỉnh kia nữa, không thể nào nghiên cứu nội tình, Gia Luật Gia Ương ôm chặt hơn, hắn uống rượu nhưng không tới mức say, chính là nóng trong lòng: “Nàng yên tâm, ta sẽ bảo vệ Ô Nhĩ, bảo vệ mẹ con nàng.”
Cho dù chết cũng không tiếc.
Trăng tàn mặt trời mọc, ánh mặt trời rơi trên nền tuyết, bông tuyết ánh lên ánh sáng vụn vặt, một năm mới đã đến.
Dung Xu dẹp tiền mừng tuổi và khóa trường mệnh của Gia Luật Tranh, nó còn nhỏ, vàng bạc không nên để lung tung, nếu không mất sẽ không tốt, nàng dẹp giúp nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây