Có hài tử đọc thơ: “Lúc trẻ không cố gắng, kẻ về già bi thương, nhanh lên nào nhanh lên nào, không thì tiên sinh sẽ giận đó.”
Người Ô Nhĩ cũng đi học, nghe còn phải tới trường, có tiên sinh dạy học.
Hắn vẫn cho là đất man di, ăn tươi nuốt sống nhưng thật ra bách tính an cư lạc nghiệp, hài tử đến trường học, đâu vào đấy, tự do tự tại.
Tâm tình Vũ Tam phức tạp khó nói được, hắn ta dám nói không chỉ hắn ta nghĩ như thế mà tất cả người Đại Sở cũng nghĩ như thế.
Đại Sở là nước lớn, có mấy chục triệu người, Ô Nhĩ chỉ là nước nhỏ với mấy trăm ngàn người, lại ở Tây Bắc hoang vu, không có đất đai màu mỡ, chỉ có khí hậu gay gắt. Cho dù có vô số ngựa cừu, cho dù người của họ dũng mãnh thiện chiến, cũng thay đổi được hiện thực họ là man nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây